遇见是场意外
yùjiàn shì chǎng yìwài
uy chen sư trảng i oai
Cuộc gặp gỡ này là một sự cố
心却在风里摇摆
xīn què zài fēng lǐ yáobǎi
xin truê chai phâng lỉ dáo pải
Vậy mà trái tim em lại như rung rinh trong gió
你的笑被夏季晕开
nǐ de xiào bèi xiàjì yùn kāi
nỉ tơ xeo pây xe chi uyn khai
Nụ cười của anh cũng nhạt nhòa trong ngày hạ trong veo
镜子前的彩排
jìng·zi qiān de cǎipái
ching chư tren tơ trải p'ái
Ở trước gương ngây ngô diễn tập
我反覆练习告白
wǒ fǎn fù liànxí gàobái
ủa phản phu len xí cao pái
Em luyện tập rất nhiều cho màn tỏ tình sắp tới
常常在我梦里徘徊
chángcháng zài wǒ mèng lǐ páihuái
tráng tráng chai ủa mâng lỉ p'ái hoái
Vẫn thường lảng vảng trong giấc mơ của em
玫瑰的名字若为爱
méi·gui de míng·zi ruò wèi ài
mấy quây tơ mính chư rua uây ai
Nếu hoa hồng là tên gọi của tình yêu
为何凋零成花海oh
wèihé diāolíng chéng huā hǎi oh
uây hứa teo lính trấng hoa hải oh
Thì sao lại chóng tàn lụi thành cả biển hoa rực rỡ
等思绪万千波动琴弦
děng sīxù wànqiān bōdòng qín xián
tẩng xư xuy oan tren pua tung trín xén
Đợi đến khi muôn vàn tâm tư như dây đàn nhiễu loạn
谁又站在分裂的黑夜
shuí yòu zhàn zài fēnliè de hēiyè
suấy dâu chan chai phân liê tơ hây dê
Là ai lại đứng nơi cắt ngang của buổi đêm
你不知道风的颜色
nǐ bù zhīdào fēng de yánsè
nỉ pu chư tao phâng tơ dén xưa
Anh không biết màu của gió
不知道被吹散的轮廓
bù zhīdào bèi chuī sàn de lúnkuò
pu chư tao pây truây xan tơ luấn khua
Chẳng hiểu cảm giác gió thổi bay xa hình dáng đó
不知道时光背面的我
bù zhīdào shíguāng bèimiàn de wǒ
pu chư tao sứ quang pây men tơ ủa
Cũng không hề biết rằng em ở phía sau thời gian
思绪踏过星河
sīxù tà guò xīnghé
xư xuy tha cua xing hứa
Mải mê suy nghĩ bước qua dải ngân hà
你不知道雨的凉薄
nǐ bù zhīdào yǔ de liàng báo
nỉ pu chư tao ủy tơ leng páo
Anh không biết từng hạt mưa rơi lạnh lẽo
不知道被打湿的沉默
bù zhīdào bèi dǎ shī de chénmò
pu chư tao pây tả sư tơ trấn mua
Cũng không hiểu cảm giác ẩm ướt của đêm tĩnh lặng
不知道时光是本小说
bù zhīdào shíguāng shì běn xiǎoshuō
pu chư tao sứ quang sư pẩn xẻo sua
Không biết thời gian chỉ như cuốn tiểu thuyết
而我是你一旁的角色
ér wǒ shì nǐ yīpáng de juésè
ớ ủa sư nỉ i p'áng tơ chuế xưa
Còn em chỉ là nhân vật bên cạnh anh
从没想过此生能够再有幸遇见你
cóng méi xiǎng guò cǐ shēng nénggòu zài yǒuxìng yùjiàn nǐ
trúng mấy xẻng cua trử sâng nấng câu chai dẩu xing uy chen nỉ
Chưa từng nghĩ cuộc đời này sẽ có may mắn được gặp lại em
想到这了便停下了手中的笔
xiǎng dào zhè le biàn tíng xià liǎoshǒu zhōng de bǐ
xẻng tao chưa lơ pen thính xe léo sẩu chung tơ pỉ
Nghĩ đến đây, chiếc bút cầm trên tay cũng trở nên bất động
夜是永远躲不掉的夜
yè shì yǒngyuǎn duǒ bù diào de yè
dê sư dủng doẻn tủa pu teo tơ dê
Mãi mãi cũng sẽ không tránh khỏi màn đêm đen
而我明明明白这个道理却假装失忆
ér wǒ míngmíng míng·bai zhè·ge dào·li què jiǎzhuāng shī yì
ớ ủa mính mính mính pái chưa cưa tao lỉ truê chẻ choang sư i
Còn anh lại giả vờ như không biết đạo lí này dù trong lòng rất rõ ràng
灰色的情绪被我吸进心里面
huīsè díqíng xù bèi wǒ xī jìn xīn·li miàn
huây xưa tí trính xuy pây ủa xi chin xin lỉ men
Tâm trạng xám xịt thổi vào trái tim này
才发现你是我的微光
cái fāxiàn nǐ shì wǒ de wēi guāng
trái pha xen nỉ sư ủa tơ uây quang
Mới phát hiện em chính là ánh sáng của anh
我们好像站在了两颗心的对立面
wǒ·men hǎoxiàng zhàn zài le liǎng kē xīn de duìlìmiàn
ủa mân hảo xeng chan chai lơ lẻng khưa xin tơ tuây li men
Chúng ta giống như đứng ở hai phía đối lập nhau
但彼此却又相互张望
dàn bǐcǐ què yòu xiānghù zhāngwàng
tan pỉ trử truê dâu xeng hu chang oang
Nhưng ánh mắt lại hướng về đối phương
遇见是场意外
yùjiàn shì chǎng yìwài
uy chen sư trảng i oai
Cuộc gặp gỡ này là một sự cố
心却在风里摇摆
xīn què zài fēng lǐ yáobǎi
xin truê chai phâng lỉ dáo pải
Vậy mà trái tim em lại như rung rinh trong gió
你的笑被夏季晕开
nǐ de xiào bèi xiàjì yùn kāi
nỉ tơ xeo pây xe chi uyn khai
Nụ cười của anh cũng nhạt nhòa trong ngày hạ trong veo
镜子前的彩排
jìng·zi qiān de cǎipái
ching chư tren tơ trải p'ái
Ở trước gương ngây ngô diễn tập
我反覆练习告白
wǒ fǎn fù liànxí gàobái
ủa phản phu len xí cao pái
Em luyện tập rất nhiều cho màn tỏ tình sắp tới
常常在我梦里徘徊
chángcháng zài wǒ mèng lǐ páihuái
tráng tráng chai ủa mâng lỉ p'ái hoái
Vẫn thường lảng vảng trong giấc mơ của em
玫瑰的名字若为爱
méi·gui de míng·zi ruò wèi ài
mấy quây tơ mính chư rua uây ai
Nếu hoa hồng là tên gọi của tình yêu
为何凋零成花海oh
wèihé diāolíng chéng huā hǎi oh
uây hứa teo lính trấng hoa hải oh
Thì sao lại chóng tàn lụi thành cả biển hoa rực rỡ
等思绪万千波动琴弦
děng sīxù wànqiān bōdòng qín xián
tẩng xư xuy oan tren pua tung trín xén
Đợi đến khi muôn vàn tâm tư như dây đàn nhiễu loạn
谁又站在分裂的黑夜
shuí yòu zhàn zài fēnliè de hēiyè
suấy dâu chan chai phân liê tơ hây dê
Là ai lại đứng nơi cắt ngang của buổi đêm
你不知道风的颜色
nǐ bù zhīdào fēng de yánsè
nỉ pu chư tao phâng tơ dén xưa
Anh không biết màu của gió
不知道被吹散的轮廓
bù zhīdào bèi chuī sàn de lúnkuò
pu chư tao pây truây xan tơ luấn khua
Chẳng hiểu cảm giác gió thổi bay xa hình dáng đó
不知道时光背面的我
bù zhīdào shíguāng bèimiàn de wǒ
pu chư tao sứ quang pây men tơ ủa
Cũng không hề biết rằng em ở phía sau thời gian
思绪踏过星河
sīxù tà guò xīnghé
xư xuy tha cua xing hứa
Mải mê suy nghĩ bước qua dải ngân hà
你不知道雨的凉薄
nǐ bù zhīdào yǔ de liàng báo
nỉ pu chư tao ủy tơ leng páo
Anh không biết từng hạt mưa rơi lạnh lẽo
不知道被打湿的沉默
bù zhīdào bèi dǎ shī de chénmò
pu chư tao pây tả sư tơ trấn mua
Cũng không hiểu cảm giác ẩm ướt của đêm tĩnh lặng
不知道时光是本小说
bù zhīdào shíguāng shì běn xiǎoshuō
pu chư tao sứ quang sư pẩn xẻo sua
Không biết thời gian chỉ như cuốn tiểu thuyết
而我是你一旁的角色
ér wǒ shì nǐ yīpáng de juésè
ớ ủa sư nỉ i p'áng tơ chuế xưa
Còn em chỉ là nhân vật bên cạnh anh
留下的丁香花快要枯了
liú xià de dīngxiāng huā kuàiyào kū le
liếu xe tơ ting xeng hoa khoai dao khu lơ
Đóa hoa đinh hương để lại đã sắp khô héo rồi
就让我躲在回忆中想你
jiùràng wǒ duǒ zài huíyì zhōng xiǎng nǐ
chiêu rang ủa tủa chai huấy i chung xẻng nỉ
Để em sống trong những hồi ức nhớ về anh
留下的丁香花快要枯了
liú xià de dīngxiāng huā kuàiyào kū le
liếu xe tơ ting xeng hoa khoai dao khu lơ
Đóa hoa đinh hương để lại đã sắp khô héo rồi