Cần Thơ sáng sớm, nắng vàng trên mái trường,
Hàng cây xanh mát, rợp bóng những con đường.
Thầy cô vẫn đó, ánh mắt luôn dịu dàng,
Dìu dắt bao thế hệ, chắp cánh ước mơ vàng.
Ngày ấy em đến, trái tim còn ngỡ ngàng,
Thầy cô chỉ lối, bước chân em vững vàng.
Những bài giảng ấy, mãi vang trong tim em,
Như dòng sông Hậu mãi chảy êm đềm.
Mái trường yêu thương, nơi khởi đầu giấc mơ,
Đại học Cần Thơ, vững bước giữa đời chờ.
Tri ân thầy cô, người lái đò tận tụy,
Dẫn lối em đi, qua bao nẻo đời vui.
Ký ức hôm nay, xin gửi lời cảm ơn,
Cần Thơ trong tim, một tình yêu mãi lớn.
Những tháng năm ấy, sách vở và ước mơ,
Bạn bè bên nhau, chia sẻ từng giấc mơ.
Giảng đường vang tiếng, câu chuyện về quê hương,
Dẫu mai xa cách, vẫn nhớ mái trường thương.
Thầy cô trao em, kiến thức và yêu thương,
Như mạch nước ngọt giữa ruộng đồng mến thương.
Đồng bằng sông Cửu, mảnh đất tình đậm sâu,
Đại học Cần Thơ, nơi tình yêu bắt đầu.
Mái trường yêu thương, nơi khởi đầu giấc mơ,
Đại học Cần Thơ, vững bước giữa đời chờ.
Tri ân thầy cô, người lái đò tận tụy,
Dẫn lối em đi, qua bao nẻo đời vui.
Ký ức hôm nay, xin gửi lời cảm ơn,
Cần Thơ trong tim, một tình yêu mãi lớn.
Hàng phượng vĩ đỏ, sân trường đầy kỷ niệm,
Tiếng cười, ánh mắt, tất cả giờ lặng im.
Thầy cô ơi, nơi đây mãi khắc ghi,
Một chốn quay về, mỗi khi đời phân ly.
Dù năm tháng trôi, lòng chẳng thể nào quên,
Người lái đò xưa, thắp sáng những ngọn đèn.
Đại học Cần Thơ, em xin nguyện tri ân,
Tình thầy trò ấy, mãi ấm giữa tim gần.