说完了好像话都说完了
shuō wánliǎo hǎoxiàng huà dōu shuō wánliǎo
sua oán lẻo hảo xeng hoa tâu sua oán lẻo
Nói hết rồi, dường như lời muốn nói đều nói hết rồi
总是沉默对坐着
zǒngshì chénmò duì zuò zhe
chủng sư trấn mua tuây chua chưa
Chỉ biết im lặng ngồi đối diện
眼里是浓浓夜色
yǎn lǐ shì nóng nóng yè sè
dẻn lỉ sư núng núng dê xưa
Màn đêm bao trùm trong ánh mắt
感情是偏执的
gǎnqíng shì piān zhí de
cản trính sư p'en chứ tơ
Chuyện tình cảm luôn là cố chấp
越爱越是偏执的
yuè ài yuè shì piān zhí de
duê ai duê sư p'en chứ tơ
Càng yêu thì càng cố chấp
不相信我看到的
bù xiāngxìn wǒ kàn dào de
pu xeng xin ủa khan tao tơ
Không tin những điều mình thấy nữa
硬要说裂缝不过是皱褶
yìng yào shuō lièfèng bùguò shì zhòu zhě
ing dao sua liê phâng pu cua sư châu chửa
Cố chấp cho rằng vết nứt này chỉ là một nếp nhăn
怎么先炽热的却先变冷了
zěn·me xiān chìrè de què xiān biàn lěng le
chẩn mơ xen trư rưa tơ truê xen pen lẩng lơ
Tại sao bùng cháy trước rồi cũng sẽ nguội lạnh trước
慢热的却停不了还在沸腾着
màn rè de què tíng bùliǎo hái zài fèiténg zhe
man rưa tơ truê thính pu lẻo hái chai phây thấng chưa
Chầm chậm ấm nóng nhưng lại vẫn rạo rực không ngừng
看时光任性快跑随意就转折
kàn shíguāng rénxìng kuài pǎo suíyì jiù zhuǎnzhé
khan sứ quang rấn xinh khoai p'ảo xuấy i chiêu choản chứa
Nhìn thời gian như một dòng chảy, tự do luân chuyển
慢冷的人啊会自我折磨
màn lěng de rén ā huì zìwǒ zhémó
man lẩng tơ rấn a huây chư ủa chứa múa
Nhưng lòng người vẫn mãi quẩn quanh, tự làm đau mình
冲动的人向来听不见挽留
chōngdòng de rén xiànglái tīng bùjiàn wǎnliú
trung tung tơ rấn xeng lái thing pu chen oản liếu
Đã kích động nào ai muốn nghe lời níu kéo
这世界大得让你很难不旅游
zhè shìjiè dà dé ràng nǐ hěn nán bù lǚyóu
chưa sư chia ta tứa rang nỉ hẩn nán pu lủy dấu
Thế giới rộng lớn như vậy, sao có thể ngăn em cất bước
浪漫让你温柔
làngmàn ràng nǐ wēnróu
lang man rang nỉ uân rấu
Lãng mạn khiến ta ấm lòng
也让你最惹人泪流
yě ràng nǐ zuì rě rén lèi liú
dể rang nỉ chuây rửa rấn lây liếu
Cũng khiến ta phải rơi lệ
爱从不敌性格不死心最痛
ài cóng bù dí xìnggé bù sǐxīn zuì tòng
ai trúng pu tí xing cứa pu xử xin chuây thung
Yêu là không màng tính cách, đau đớn nhất là người không nguôi lòng
奈何我总是记得开始
nàihé wǒ zǒngshì jìdé kāishǐ
nai hứa ủa chủng sư chi tứa khai sử
Tiếc rằng, tôi vẫn mãi nhớ nhung vị yêu nồng cháy thuở ban đầu
被猛烈爱的悸动
bèi měngliè ài de jì dòng
pây mẩng liê ai tơ chi tung
bị tình yêu làm cho rung động
怎么先炽热的却先变冷了
zěn·me xiān chìrè de què xiān biàn lěng le
chẩn mơ xen trư rưa tơ truê xen pen lẩng lơ
Tại sao bùng cháy trước rồi cũng sẽ nguội lạnh trước
慢热的却停不了还在沸腾着
màn rè de què tíng bùliǎo hái zài fèiténg zhe
man rưa tơ truê thính pu lẻo hái chai phây thấng chưa
Chầm chậm ấm nóng nhưng lại vẫn rạo rực không ngừng
看时光任性快跑随意就转折
kàn shíguāng rénxìng kuài pǎo suíyì jiù zhuǎnzhé
khan sứ quang rấn xinh khoai p'ảo xuấy i chiêu choản chứa
Nhìn thời gian như một dòng chảy, tự do luân chuyển
慢冷的人啊会自我折磨
màn lěng de rén ā huì zìwǒ zhémó
man lẩng tơ rấn a huây chư ủa chứa múa
Nhưng lòng người vẫn mãi quẩn quanh, tự làm đau mình
冲动的人向来听不见挽留
chōngdòng de rén xiànglái tīng bùjiàn wǎnliú
trung tung tơ rấn xeng lái thing pu chen oản liếu
Đã kích động nào ai muốn nghe lời níu kéo
这世界大得让你很难不旅游
zhè shìjiè dà dé ràng nǐ hěn nán bù lǚyóu
chưa sư chia ta tứa rang nỉ hẩn nán pu lủy dấu
Thế giới rộng lớn như vậy, sao có thể ngăn em cất bước
浪漫让你温柔
làngmàn ràng nǐ wēnróu
lang man rang nỉ uân rấu
Lãng mạn khiến ta ấm lòng
也让你最惹人泪流
yě ràng nǐ zuì rě rén lèi liú
dể rang nỉ chuây rửa rấn lây liếu
Cũng khiến ta phải rơi lệ