Ngày biệt ly trăng cũng khóc theo ta bởi vì
Một người đi một người giữ chẳng biết làm gì
Những suy nghĩ thổn thức ngập tràn
Mang hoài những nhớ mong vô vàn
Chan chứa bao niềm thương để rồi vương mang
Hàng vạn thương đau anh giấu trong tim anh rồi
Ngược dòng sông anh chẳng thấy bến đỗ bến dừng
Lời ai hát giữa chốn bạt ngàn
Gieo sầu vươn trái tim mơ màng
Mang hơi ấm yêu thương gửi vào thế gian
Làm sao anh quên em đây người ơi
Hình dung vẫn in sâu trong lòng anh
Thương nhớ từng ngày từng giờ mà chẳng thể cất nên lời
Nhiều lúc cô đơn đến tận cùng
Chỉ muốn đến nơi ta đã từng
Lần yêu dại khờ mang bao thẩn thờ
Xa cách anh cũng đâu ngờ
Làm sao anh quên em đây người ơi
Lòng anh quyến luyến chẳng muốn xa rời
Còn đâu khoảnh khắc năm ấy cùng người dệt thêu mơ mộng
Cảm xúc khi xưa khó phai mờ
Lời hứa bên nhau xa mãi rồi
Giờ anh phải cố vượt qua những điều tổn thương
Trong tim mình