一曲定重楼
Yī qū dìng chóng lóu
Một khúc đàn định thân vào Trọng Lâu
一眼半生筹
yīyǎn bànshēng chóu
Chớp mắt nửa đời toan tính
看的全都是那诡谲云涌
kàn de quándōu shì nà guǐjué yún yǒng
Nhìn thấu mọi chuyện đều là quỷ quyệt như mây khói
入得此门不回首
rù dé cǐ mén bù húishǒu
Bước qua cửa này sẽ không quay đầu
无需宣之于口
wúxū xuānzhī yú kǒu
Cần chi tuyên cáo khắp nơi
我对案再拜那风雨瓢泼的残陋
wǒ dùi àn zài bài nà fēngyǔ píaopō de cán lòu
Ta trước bài vị, lại chắp tay, mưa gió như trút nước, tục lệ xưa
再聚首
zài jùshǒu
Lại tụ hội
戏子多秋
xìzi duō qiū
Kiếp con hát trải qua bao thu
可怜一处情深旧
kělían yī chù qíng shēn jìu
Thương xót một mối thâm tình xưa
满座衣冠皆老朽
mǎnzuò yīguān jiē lǎoxiǔ
Áo mũ chỉnh tề đều là lão nhân
黄泉故事无止休
húangquán gùshì wú zhǐ xiū
Chốn Hoàng Tuyền, cố sự đừng chấp nhất
戏无骨难左右
xì wú gǔ nán zuǒyòu
Hí không còn khí khái, khó chi phối điều khiển
换过一折又重头
hùanguò yī zhé yòu zhòngtóu
Lại ngẩng đầu xoay múa một vòng
只道最是人间不能留
zhǐ dào zùi shì rénjiān bùnéng líu
Nhân gian này cuối cùng, chẳng thể lưu lại..
误闯天家
wù chuǎng tiān jiā
Bước nhầm vào Thiên Gia
劝余放下手中砂
quàn yú fàngxìa shǒuzhōng shā
Khuyên nên buông tay thả xuống cát vàng
张口欲唱声却哑
zhāngkǒu yù chàng shēng què yǎ
Khẽ mở môi hát nhưng tiếng câm lặng
粉面披衣叫个假
fěn mìan pī yī jìao gè jiǎ
Mặt phấn hoa gọi kẻ giả dối
来怜余安座下
lían yú lái ānzuò xìa
Thương đau đến, ngồi xuống ghế
不敢沾染佛前茶
bù gǎn zhānrǎn fú qían chá
Nào dám nhiễm bẩn chén trà Phật trước
只作凡人赴雪月风花
zhǐ zuò fánrén fù xuě yuè fēng huā
Chỉ làm phàm nhân tùy theo phong hoa tuyết nguyệt
绕过胭脂楼
ràoguò yānzhī lóu
Vòng quanh Yên Chi Lâu
打散结发扣
dǎ sàn jié fà kòu
Tan tác mối duyên kết tóc
唱的全都是那情深不寿
chàng de quándōu shì nà qíng shēn bù shòu
Hát lên khúc ca thâm tình chẳng bền lâu
入得此门不回首
rù dé cǐ mén bù húishǒu
Bước qua cửa này sẽ không quay đầu
无需宣之于口
wúxū xuān zhī yú kǒu
Cần chi tuyên cáo khắp nơi
我对镜遮掩那风雨瓢泼的残陋
wǒ dùi jìng zhēyǎn nà fēngyǔ píaopō de cán lòu
Ta soi gương, phủ nó lại, mưa gió như trút nước, tục lệ xưa
碑已旧
bēi yǐ jìu
Bia đã cũ
戏子多秋
xìzi duō qiū
Kiếp con hát trải qua bao thu
戏子多秋
xìzi duō qiū
Thương xót một mối thâm tình xưa
满座衣冠皆老朽
mǎnzuò yīguān jiē lǎoxiǔ
Áo mũ chỉnh tề đều là lão nhân
黄泉故事无止休
húangquán gùshì wú zhǐ xiū
Chốn Hoàng Tuyền, cố sự đừng chấp nhặt
戏无骨难左右
xì wú gǔ nán zuǒyòu
Hí không còn khí khái, khó chi phối điều khiển
换过一折又重头
hùanguò yī zhé yòu zhòngtóu
Lại ngẩng đầu xoay múa một vòng
只道最是人间不能留
zhǐ dào zùi shì rénjiān bùnéng líu
Nhân gian này cuối cùng, chẳng thể lưu lại..
误闯天家
wù chuǎng tiān jiā
Bước nhầm vào Thiên Gia
劝余放下手中砂
quàn yú fàngxìa shǒuzhōng shā
Khuyên nên buông tay thả xuống cát vàng
送那人御街打马
sòng nà rén yù jiē dǎ mǎ
Đưa người mới ngắm phố cưỡi ngựa
才子佳人断佳话
cáizǐ jiārén dùan jiāhùa
Tài tử giai nhân thành giai thoại
怜余来苦咽下
lían yú lái kǔ yàn xìa
Thương đau đến, khó nuốt xuống
求不得佛前茶
qíu bùdé fú qían chá
Cầu không được chén trà Phật trước
只留三寸土种二月花
zhǐ líu sān cùntǔ zhòng èr yuè huā
Chỉ chừa lại ba tấc đất hai mùa hoa