ĐẠI HỌC CẦN THƠ – GIẢNG ĐƯỜNG DẤU YÊU - TT, (Ý thơ Giảng đường dấu yêu- Nguyễn Hữu Tài)

Có một nơi mình mãi không quên,
Bãi cỏ xanh, cơn gió nhẹ gọi tên.
Nhắm mắt lại, hình bóng hiện lên,
Những cây bàng dang tay trong bình yên.
Những nụ cười và nước mắt ngày xưa,
Thời giảng đường yêu dấu chẳng hề thừa.
Những điều nhỏ bé, mình giữ trong tim,
Hai chữ yêu thương, nơi đây mãi kiếm tìm.

Đại học Cần Thơ – cánh cổng rộng mở đường xa,
Nơi giấc mơ bay cao giữa muôn hoa.
Giảng đường xưa, băng ghế đá còn đây,
Bao kỷ niệm ngọt ngào chẳng hề phai.
Đại học Cần Thơ – giấc mơ xanh màu ký ức,
Những bàn tay trao nhau bao cảm xúc.
Mình trở về, như mới ngày hôm qua,
Khung trời ấy, mãi mãi là quê nhà.

Những viên phấn, bảng đen, mực màu,
Vẽ lên trời cao, những mơ ước ngọt ngào.
Bầu trời gió, muôn hoa bay lao xao,
Nghe ai gọi, giảng đường như thì thào.
Những băng ghế, những hàng cây bên sân,
Từng góc quen, in dấu tuổi thanh xuân.
Nơi tình bạn, nơi thầy cô tận tâm,
Dẫn lối ta đi qua bao tháng năm.

Dẫu mai này cuộc đời nhiều đổi thay,
Đại học Cần Thơ vẫn là ánh sáng dẫn lối này.
Mỗi bước chân, mang theo bao kỷ niệm,
Mãi nhớ về một thời ta mãi yêu.

Đại học Cần Thơ – cánh cổng rộng mở đường xa,
Nơi giấc mơ bay cao giữa muôn hoa.
Giảng đường xưa, băng ghế đá còn đây,
Bao kỷ niệm ngọt ngào chẳng hề phai.
Đại học Cần Thơ – giấc mơ xanh màu ký ức,
Những bàn tay trao nhau bao cảm xúc.
Mình trở về, như mới ngày hôm qua,
Khung trời ấy, mãi mãi là quê nhà.

Đại học Cần Thơ, nơi khởi đầu giấc mơ,
Cánh chim bay xa, mang tình yêu bất ngờ.
Dẫu tháng năm, vội vàng như cơn gió,
Giảng đường yêu, mãi mãi chẳng phai mờ.

Baru-baru ini Didengarkan oleh

0 komentar
    Tidak ada komentar yang ditemukan

:: / ::
::
/ ::

Antre