Thoảng hương hoa bay qua, ngày xuân vừa khép lại,
Ánh nắng phai mờ trên đôi vai.
Dòng thời gian cuốn trôi, như mây ngàn xa mãi,
Có chi đâu là mãi mãi.
Mùa hoa tàn, rồi hoa lại nở,
Lòng buồn vui, tựa như con sóng vỗ.
Vô thường là thế, xin đừng níu giữ,
Buông tay đi, để thấy đời tựa như mơ.
Dẫu yêu thương, dẫu chia ly,
Rồi thời gian sẽ làm phai dấu.
Mùa hoa tàn, và hoa lại nở.
Hãy sống như mây trời, tự do giữa bao la,
Hãy yêu thương hôm nay, vì ngày mai xa lạ.
Vô thường là thế, xin đừng níu giữ,
Buông tay đi, để thấy đời tựa như mơ.
Dẫu yêu thương, dẫu chia ly,
Rồi thời gian sẽ làm phai dấu.
Mùa hoa tàn, và hoa lại nở.